Gia đình – bến đỗ bình yên
Blog Family - Dù có đi bốn phương trời, nhưng phía cuối con đường, gia đình vẫn là bến đỗ an toàn nhất, một bến đỗ của tình yêu thương vô bờ bến. Ở nơi ấy người ta tìm thấy được hơi ấm của một người mẹ hết lòng vì con cái…Một người Mẹ có thể dành cho ta sự hi sinh lớn lao nhất mà không cần đền đáp.
***
Thấm thoắt ấy thế mà cũng là một khoảng thời gian khá dài con xa nhà, xa bố mẹ rồi, những lúc buồn vui hay sắp gục ngã con đều nhớ bố mẹ xiết bao.
Mới ngày nào còn chạy lon ton quẩn quanh chân ba mẹ, bi bô vài từ chưa tròn, và biết đứng dậy một mình khi vấp ngã. Để rồi nay đã lớn, tự bước đi một mình con càng thấm thía những bài học khuôn phép bố mẹ dạy con hàng ngày nó thú vị và bổ ích biết bao. Nó là “ phao cứu trợ” cho con lúc con gặp rắc rối, sưởi ấm lòng con khi con nhớ Gia Đình, nhớ bố mẹ, nhớ anh chị và các cháu nhiều nhiều.
Con xa nhà ấy thế mà cũng được 5 năm rồi bố mẹ nhỉ! Sống giữa chốn đô thị xô bồ, người người tấp nập con cũng học được khá nhiều bài học từ xã hội. Lớn dần trong suy nghĩ con thấy thế giới thật đa dạng, phức tạp. Nhiều người sống dường như “theo mùa”, theo “như dự báo thời tiết hàng ngày vậy”. Khi nào mà con muốn tìm một ai đó để tâm sự hết lòng mình thì thật là khó lúc đó con chỉ ước mong sao có mẹ, ba kề bên để con được yêu thương được trải lòng mình. Có những đêm dài liền nhau, mẹ con nằm tâm sự với nhau, dụi đầu vào lòng mẹ, con nói đủ thứ trên đời, rồi lại an tâm ngủ từ lúc nào cũng không biết. Những lúc như thế con như cảm thấy mình lớn lên một chút vì con đã biết thương ba mẹ hơn...
Khi còn bé bị những trận đòn roi của ba mẹ con lại thấy buồn thấy tủi trong con có một cảm giác 'ba mẹ không yêu thương gì con ư", "ba mẹ ghét con thật rồi" nhưng bây giờ khi lớn lên con mới biết những trận đòn roi đó ba mẹ cũng đau nhiều lắm...
Ngày bé con đâu biết được để kiếm tiền nuôi anh em ăn học là khổ thế nào đâu và con vẫn mãi chơi vẫn cười những nụ cười hồn nhiên mà không biết rằng mình dần đang xa ba mẹ nhiều hơn..tuổi thơ trôi qua thật nhanh và bây giờ con chỉ muốn muốn được ở bên ba mẹ nhiều hơn dù là cầm chiếc điện thoại và chỉ nghe giọng nói của mẹ, của ba, muốn cho thời gian trôi chậm lại để ba mẹ được sống với con dài lâu hơn dù biết điều đó là không thể.
Ba Mẹ thân yêu!
5 năm đã trôi qua nhưng mỗi khi được về nhà con trai của ba mẹ lại thấy lâng lâng, cảm giác về nhà để được ba mẹ "đuổi" đi chơi thật vui... để được ngủ nướng sau những ngày tất bật nơi thành thị. 5 năm trôi qua, cuộc sống đã dạy cho con những bài học khá bổ ích. Một cuộc sống tự lập hoàn toàn đã giúp con biết trân trọng bản thân mình và càng yêu bố mẹ hơn. Một điều ước của con muốn nói với gia đình mình mỗi khi màn đêm buông xuống : “Cầu trời phù hộ cho gia đình mình, cho bố mẹ của con mãi trẻ khỏe, sống lâu” như một điều gì đó tạo ra cảm giác an toàn hơn, tạo ra những điều thú vị của một ngày mới hôm sau bằng sự nỗ lực vươn cao, vươn xa hết mình.
Xa nhà, nhớ quê, nhớ bố mẹ, nhớ anh chị và các cháu con đã viết những lời tự trái tim mình. Con muốn nói thật to “Con yêu ba mẹ nhiều lắm”, con thật tự hào khi là con của ba mẹ. Dù có đi bốn phương trời, nhưng phía cuối con đường, gia đình vẫn là bến đỗ an toàn nhất, một bến đỗ của tình yêu thương vô bờ bến. Ở nơi ấy người ta tìm thấy được hơi ấm của một người mẹ hết lòng vì con cái…Một người Mẹ có thể dành cho ta sự hi sinh lớn lao nhất mà không cần đền đáp.
No Comment to " Gia đình – bến đỗ bình yên "